Không thể về chịu tang vì Covid-19, nữ điều dưỡng cúi lạy mẹ từ xa
Vì nhiệm vụ chăm sóc các bệnh nhân nhiễm Covid-19, điều dưỡng Nguyễn Thị Liên đành nén lại nỗi đau để tiếp tục cùng đồng nghiệp "chiến đấu" với dịch bệnh.
Điều dưỡng Nguyễn Thị Liên (dựa vào cửa phía sau) trong khoảnh khắc chia vui với các bệnh nhân xuất viện trong sáng 3-4 tại khoa nhiễm, Bệnh viện Đa khoa Bình Thuận (Ảnh: Tuổi trẻ) |
Sáng 3/4, khi tập thể y bác sĩ, điều dưỡng Khoa truyền nhiễm, BV Đa khoa Bình Thuận ra trước sảnh chia tay 6 bệnh nhân nhiễm Covid-19 xuất viện, một nữ điều dưỡng chỉ khép nép cạnh cửa để chia sẻ niềm vui rồi vội quay vào bên trong.
Đó là điều dưỡng Nguyễn Thị Liên, công tác tại khoa truyền nhiễm, Bệnh viện Đa khoa Bình Thuận. Được biết, trong thời gian cùng đồng nghiệp chữa trị cho các bệnh nhân Covid-19 tại Bệnh viện Đa khoa Bình Thuận, mẹ chị Liên đã mất. Chị không có cơ hội nhìn mẹ mình lần cuối, nén lại nỗi đau để tiếp tục cùng đồng nghiệp "chiến đấu" với dịch bệnh.
Nuốt nước mắt lạy xin mẹ tha thứ từ xa
Trước đó, vào đêm 29/3, khi đang trực đêm thì chị Liên nghe điện thoại reo, đầu dây bên kia là chồng chị sau khi động viên đã vừa khóc, vừa thông báo mẹ chị qua đời.
Điện thoại rớt xuống nền nhà, chị nép ở một góc phòng rồi ôm mặt khóc nức nở. Các đồng nghiệp ở khoa sau khi hay tin đã ở bên cạnh, an ủi chị. Những cái ôm, động viên từ đồng nghiệp đã giúp chị phần nào lấy lại bình tĩnh.
Chia sẻ với báo Tuổi trẻ, chị Liên kể lại, khi ban giám đốc bệnh viện gọi điện chia buồn và hỏi ý kiến về dự định của chị, suy nghĩ một hồi, chị trả lời dứt khoát: "Em ở lại". Bởi hơn ai hết, chị hiểu rõ trách nhiệm và công việc mình đang làm. Sức khỏe của cộng đồng là trên hết, nếu về lúc này sẽ gây xáo trộn thêm.
Đêm đó khi mọi người đã ngủ, chị Liên len lén ra phía sau bệnh viện gần một gốc cây. Không có bàn thờ, không có nhang, chị quỳ xuống hướng về xã Hàm Mỹ (Hàm Thuận Nam) nơi mẹ chị nằm rồi lạy xin mẹ tha thứ.
Điều dưỡng Liên luôn day dứt vì không thể về chịu tang mẹ. (Ảnh: PLO) |
Không muốn mạo hiểm, gây hại cho cộng đồng
Chia sẻ với Pháp luật TP.HCM, chị Liên cho biết năm 1968 khi mới lên hai tuổi, cha chị Liên mất khi mẹ chị mới 36 tuổi và đang mang thai đứa em út. Một mình mẹ chị vừa làm cha, vừa làm mẹ, tần tảo làm đủ thứ để nuôi gần chục miệng ăn trong gia đình. Mẹ chị đã làm việc với tất cả sức lực, hy sinh đời mình để nuôi con cái trưởng thành, ăn học đàng hoàng.
Chị Liên cũng cho biết, trước đó chị đã được lấy mẫu xét nghiệm và có kết quả âm tính với SARS-CoV-2. Khi mẹ mất, bệnh viện ưu tiên lấy mẫu xét nghiệm lần nữa để chị yên tâm về chịu tang mẹ và tiếp tục âm tính.
"Tuy nhiên, mỗi ngày đều tiếp xúc gần với các bệnh nhân nhiễm Covid-19, tôi không thể mạo hiểm gây hại cho cộng đồng mà buộc nuốt nước mắt chịu tiếng là đứa con bất hiếu” - chị Liên nói rồi khóc thút thít.
Ngày 3/4, UBND tỉnh Bình Thuận đã tiến hành trao tặng bằng khen cho 9 tập thể và 21 cá nhân trong đó có chị Liên về thành tích xuất sắc trong công tác phòng, chống dịch.
Chị Liên nói chị rất cám ơn khi những nỗ lực của chị và các đồng nghiệp của mình được ghi nhận nhưng mơ ước lớn nhất của chị lúc này là chữa khỏi cho các bệnh nhân còn lại để về với mẹ.
“Người em ở nhà để sẵn đồ, khi hết dịch bệnh, được về với gia đình thì chị sẽ mặc vào chịu tang, thắp nén nhang cho mẹ sau” - điều dưỡng Nguyễn Thị Liên nghẹn ngào chia sẻ.
Mai Anh